Khỉ con sống trên một cái cây rất cao, nó có một thói quen xấu là hay vứt rác lung tung.
Một buổi sáng nọ, Khỉ mẹ kiếm về rất nhiều đào và chuối tươi ngon. Khir con thấy vậy thì vô cùng háo hức. Nó liền ốm số quả đó và trèo lên một ngọn cây, ăn ngấu nghiến.
“Tộp! Tộp! Tộp” Khỉ con ăn liền một mạch hết năm quả đào, sau đó nó vứt hạt đào xuống đất. Mặt đất bừa bãi những hạt đào của Khỉ con. Một đàn ruồi bay tới và đậu vào đó, các động vật đi ngang qua nhìn thấy đều cau mày khó chịu.
Đến trưa, Khỉ con lại chuyển sang ăn chuối, nó ăn một mạch hết hai nải chuối to, no căng cả bụng. Ăn xong, nó lại vứt vỏ chuối lung tung khắp nơi: Trên nóc nhà của thỏ con, dưới xe chở hàng của sóc con, bên cahj tổ của chim non và cả trên vòi của ông voi nữa…
“Ha ha ha..!” . Khỉ con đắc chí cười lớn. Nai con, Ngựa vằn và Gấu chó nhìn thấy rất tức giận, Chúng xông đến mắng khri con: “Khỉ con, bạn thật là bẩn thỉu, không biết giữ vệ sinh chung gì cả! Phải vứt vỏ và hạt vào trong thùng rác chứ!”
“Tôi thích vứt lung tung đấy, thì đã sao nào!”. KHỉ con vênh mặt nói rồi lại tiếp tục vứt rác xuống đất, trúng ngay vào chiếc mũ mới mua của Nai con. Nai con khóc thút thít chạy về nhà. Các bạn đều tức giận bỏ đi.
Một lát sau. Khỉ con lại tiếp tục trò đùa dai của nó. Nó ngồi trên chạc cây, lần lượt vứt vỏ chuối xuống lòng đường. Đúng lúc đấy thì Thỏ con nhảy chân sáo qua. Nó giẫm trúng vào một cái vỏ chuối và ngã nhào xuống đất.
Vịt con nghe “RẦM” một tiếng, lạch bà lạch bạch chạy tới, nhưng đến chỗ đó, cũng giẫm phải vỏ chuối. Nó chỉ kịp kêu lên một tiếng “Úi dà” và cũng ngã lăn quay ra đất. Tất cả các động vật đi trên đường đều bị ngã, điệu bộ rất buồn cười. Khỉ con nằm trên cành, cười ha ha đắc chí. Nó thấy trò này thật thú vị.
“Khỉ con, bạn thật đáng ghét!”. Mọi người mắng nó tới tấp. Khỉ con lè lưỡi. làm mặt xấu trêu mọi người rồi nhảy tót về nhà. Để không còn ai bị ngã nữa, các bạn Vịt, Thỏ, Nai…Phải dọn dẹp đống vỏ chuối mà Khỉ con vứt xuống. Sau đó chúng vun vào gốc cây to, chờ đến sáng mai sẽ đổ vào xe rác.
Sáng sớm hôm sau, khỉ con tung tăng đi chơi. Nó chuyền từ cành này sang cành khác, nhảy tới nhảy lui điệu bộ rất khoái chí.
Khi nó tụt từ trên cây xuống đất, không hiểu tại sao đạp trúng ngay đống vỏ chuối mà các bạn vui dưới gốc cây, “Oạch, rầm rầm…”. Khỉ con giẫm phải hết vỏ chuối này đến vỏ chuối khác, ngã dúi dụi, mặt mũi chân tay xây xước hết cả. Nó đứng dậy khóc nức nở chạy về nhà mách mẹ.
Mẹ Khỉ nghiêm nghị nói: “Vừa vứt rác bừa bãi ra môi trường là một hành vi không tốt, vừa hại người khác lại tự hại mình. Từ nay về sau con phải nghiêm túc sửa ngay tật xấu đó nhé!”
Khỉ mẹ nói. Khỉ con nhận ra lỗi của mình nó đỏ mặt nói: “Con không dám đùa dai nữa đâu ạ, và cũng không bao giờ vứt rác bừa bãi nữa!”.
Sau đó, Khỉ con đẩy một chiếc xe rác đi hót hết vỏ chuối, nhặt hạt đào. Nó còn đến tận nhà xin lỗi Nai con, Thỏ con và Vịt nữa.
Cuộc sống trong khu rừng lại trở nên vui vẻ và bình yên như ngày nào.
Trò chuyện cùng bé
Vỏ chuối của khỉ con làm bẩn môi trường lại còn khiến các bạn và chính khỉ con bị ngã đau nữa. Các em thấy hành động của khỉ con như vậy có đúng không?
CÁc em nhất định phải là những em bé biết giữ gìn bảo vệ môi trường. Các em đã nghĩ ra mình sẽ làm gì để bảo vệ môi trường xanh sạch đẹp chưa?