Một hôm, trong khu rừng nọ tổ chức đại hội thể thao lớn trong năm, tất cả các loài vật trong rừng đều hào hứng tham gia. Có rất nhiều cuộc thi thú vị như thỉ nhảy cao, thi trèo cây và cả thi bơi nữa…
Một nhân vật đáng chú ý đến trong khu rừng vốn có tài chạy nhanh nên Thỏ con vui vẻ ghi tên tham gia cuộc thi chạy. Đúng lúc đó, một chú Rùa chậm chạp bò tới cuộc thi để đăng kí .Thỏ nhìn thấy Rùa thì cười nói: “Này Rùa, cậu mà cũng đến đăng ký dự thi hay sao? Cậu không biết nhảy cao, không biết trèo cây, đến đi còn chậm chạp như thế thì thi thố cái gì. Thôi, cậu đừng tự làm khó mình nữa.” Rùa nói: “Ai nói tớ không thể tham gia thi chứ? Không tin thì chúng ta cùng thi tài xem sao.” Thỏ cười nói: “Thi cái gì? Thi chạy nhanh nhé.” Rùa đáp: “Được thôi.” Một trận quyết chiến đã xảy ra thế là Thỏ và Rùa giao hẹn,nếu ai chạy đến gốc gây dưới chân núi trước thì sẽ giành phần thắng.
Cuộc đua diễn ra “Chuẩn bị! Chạy!” hiệu lệnh vừa dứt, Thỏ liền sải chân chạy nhanh như bay, chỉ trong nháy mắt đã chạy được một quãng đường rất xa. Nó quay đầu lại rất đắc ý nhìn thì chẳng thấy bóng dáng Rùa đâu, bèn nghĩ bụng: “Rùa mà dám chạy thi với Thỏ, đúng là chuyện nực cười nhất thế giới! Thế là rùa tự cao xem thường Rùa và rồi Thỏ đã nghĩ : “Thôi mình cứ tạm dừng lại ngủ một giấc lấy sức rồi dậy chạy tiếp cũng không muộn.” Thế là Thỏ dựa vào gốc cây, ngủ một giấc thật khoan khoái.
Còn Rùa với sự cố gắng bình tĩnh và rất khiêm tốn thì vẫn miệt mài trên đường đua, từng bước, từng bước một. Nó biết mình bò rất chậm nên không dám dừng lại để nghỉ một phút nào. Không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua, chỉ biết càng ngày Rùa càng đến gần gốc cây dưới chân núi, cuối cùng chỉ còn vài bước nữa là về đến đích…
Lúc này, trong cơn gió nhẹ nhẹ mát mẻ Thỏ mới tỉnh giấc, nó ngoái nhìn về phía sau, Rùa đi đâu mất rồi nhỉ? Nhìn lên trước: “Trời, không xong rồi!” Rùa đã chạm đến gốc cây làm vạch đích trước Thỏ. Thỏ ba chân bốn cẳng đuổi theo nhưng không kịp nữa rồi, phần thắng đã thuộc về Rùa.