Truyện kể rằng có một người lính nọ, sau 25 năm phục vụ trong quân ngũ, giải giáp về quê với 3 chiếc bánh qui.
Trên đường, bác gặp một người ăn xin. Mủi lòng, người lính trao cho ông ta một chiếc bánh qui. Đi được một đoạn, bác lại gặp thêm người ăn xin thứ hai, và ông lại cho đi một chiếc bánh. Rồi ông lại gặp một người ăn xin thứ 3. Người lính chỉ định cho đi nửa chiếc bánh cuối, nhưng lại thấy tội nghiệp ông già ăn xin nên đã đưa nốt chiếc bánh cuối cùng. Cảm động vì lòng nhân hậu của người lính, ông già trao cho bác hai báu vật: một bộ bài giúp bác chơi thắng bất kì ai, và một cái bao có thể bắt được bất cứ thứ gì trên đời bác gọi tên.
Với chiếc bao thần, bác tóm được 3 con ngỗng trời rồi vác đến thị trấn gần đó, đổi được một bữa ăn, chỗ ngủ và một chai vodka. Sau khi đã nốc hết chai vodka, bác nhìn sang đường thì thấy một cung điện khá đẹp nhưng lại hoang tàn không một bóng người. Hỏi chủ nhà trọ thì bác được biết rằng- đó vốn là cung điện của Sa Hoàng, nhưng đã bị lũ quỷ đến ám và tụ tập để cờ bạc.
Bác tuyên bố: lính Nga không sợ quỷ, rồi xách theo bộ bài và cái bao vào cung điện quỷ ám, rít một hơi thuốc rồi thách lũ quỷ chơi bài với bác.Với bộ bài thần kì, chẳng mấy chốc bác thắng sạch của lũ quỷ cả núi vàng bạc của cải. Khi không còn lại gì, lũ quỷ điên tiết, định xông vào tấn công bác. Bác lính rút cái bao ra tóm gọn cả đám quỷ.
Sáng hôm sau, bác lôi chiếc bao ra, nhờ hai người thợ rèn dùng búa sắt nện liên tục vào bao, đến khi lũ quỷ phải gào thét xin tha. Bác bắt chúng thề sẽ luôn tránh xa vùng này, rồi mới mở bao. Nhưng ngay sau đó bác tóm lấy một con quỷ, chặt tay nó, rồi bắt nó dùng máu kí vào giao kèo phải làm đầy tớ phục vụ bác. Ấn tượng trước khả năng của người lính, Sa Hoàng mời bác vào sống trong cung điện, đối xử như an hem. Bác sau đó kết hôn và có một cậu con trai.
Khi mọi thứ tưởng như tốt đẹp, thì con trai bác ốm nặng, không ai chữa nổi. Bác đành triệu hồi con quỷ ngày trước lên. Nó trao cho bác một chiếc cốc, nói với bác dùng nước lạnh đổ vào,rồi nhìn vào đó.Nếu thấy thần chết (trong hình hài một người phụ nữ áo đen) đứng ở chân giường, thì hắt nước lên người bệnh sẽ khỏi. Còn nếu thần chết đứng ở đầu giường thì vô phương cứu chữa. Nhờ đó mà bác cứu được con trai, rồi trở thành một thần y danh tiếng.
Một thời gian sau,Sa Hoàng lâm bệnh nặng.Thấy thần chết đứng ở đầu giường, bác liền đến cầu xin, đổi linh hồn mình thế chỗ. Sauk hi từ biệt vợ con, bác đến chỗ thần chết. Nhưng ngay khi thần chết chuẩn bị lấy hồn bác, người lính lấy chiếc bao ra nhốt thần chết vào trong. Từ đó không ai chết nữa.
Vài năm sau, bác gặp một bà cụ già yếu. Bà cụ nói với bác rằng vì bác giam thần chết, nên hàng ngàn linh hồn như bà bị đày đọa nơi trần thế mà không thể siêu thoát được, và điều đó khiến bác trở thành kẻ tội đồ mà cả Chúa cũng không thể tha thứ. Tỉnh ngộ, bác giải thoát cho thần chết. Nhưng bà ta nguyền rủa bác rằng bà sẽ không bao giờ đến lấy linh hồn bác đi.
Chán chường, bác quyết định mò xuống địa ngục chịu tội. Nào ngờ lũ quỷ năm xưa bị bác đập nhừ tử vừa thấy bóng bác đã đóng tất cả cổng địa ngục, không cho bác vào. Sau một hồi mặc cả, bác lính già chấp nhậnđi,nhưng đổi lại bác đòi đám quỷ cho bác 200 linh hồn để bác đưa họ lên Thiên Đàng. Lũ quỷ chấp nhận, khuyến mãi luôn cho bác thêm 50 linh hồn nữa.
Khi bác đưa 250 linh hồn lên Thiên Đàng, Chúa cho phép 250 linh hồn kia vào, nhưng từ chối người lính già. Bác bèn đưa chiếc bao cho một linh hồn,nhờ họ khi qua cổng dùng chiếc túi để hút bác vào. Nhưng khi linh hồn vừa bước qua cổng thì quên sạch kí ức,và không thể đưa bác vào trong.
Người lính già trở lại trần thế. Thần Chết không chịu lấy linh hồn ông.Địa Ngục không dám chứa ông, và Thiên Đàng cũng khước từ ông.