Sự tích bốn mùa
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ bé ven chân núi, có một chàng trai trẻ tên là An. An là một đứa trẻ mồ côi, được dân làng cưu mang từ nhỏ. An rất hiền lành và chăm chỉ, luôn biết ơn những người đã giúp đỡ mình.
Một ngày nọ, An đang đi hái củi trong rừng thì bỗng gặp một bà lão già nua, tóc bạc phơ. Bà lão đang ngồi dưới gốc cây, vẻ mặt mệt mỏi và đói khát. An động lòng thương cảm, liền lấy hết số củi mình đã hái được cho bà lão. Bà lão nhìn An với ánh mắt hiền từ, mỉm cười và nói: “Cháu là một đứa trẻ tốt bụng, nhất định sẽ được đền đáp xứng đáng.”
Nói xong, bà lão lấy ra một chiếc túi nhỏ từ trong tay áo và đưa cho An. An mở túi ra thì thấy bên trong có bốn viên ngọc lấp lánh, mỗi viên có một màu sắc khác nhau: xanh lá cây, vàng óng, đỏ rực và trắng tinh khôi.
Bà lão giải thích cho An biết rằng đây là bốn viên ngọc phép thuật, đại diện cho bốn mùa trong năm. Viên ngọc xanh lá cây tượng trưng cho mùa xuân, mùa của sự sinh sôi nảy nở; viên ngọc vàng óng tượng trưng cho mùa hè, mùa của ánh nắng rực rỡ; viên ngọc đỏ rực tượng trưng cho mùa thu, mùa của những trái chín mọng; và viên ngọc trắng tinh khôi tượng trưng cho mùa đông, mùa của tuyết trắng và băng giá.
Bà lão dặn dò An: “Hãy giữ gìn cẩn thận bốn viên ngọc này và sử dụng chúng một cách thông minh. Khi nào cần thiết, hãy cầm viên ngọc lên và thầm đọc lời cầu nguyện, nó sẽ giúp con điều khiển được bốn mùa.”
An cảm ơn bà lão và hứa sẽ ghi nhớ lời dặn dò của bà. Sau đó, An chào tạm biệt bà lão và quay về nhà.
Trên đường về, An suy nghĩ về những gì bà lão đã nói. An tự nhủ: “Mình sẽ sử dụng bốn viên ngọc này để giúp đỡ mọi người trong làng.”
Vào mùa hè, trời quá nóng, hạn hán kéo dài khiến cho cây cối héo úa, mùa màng thất bát. An lấy viên ngọc vàng óng ra và thầm đọc lời cầu nguyện. Bỗng nhiên, bầu trời乌云密布, mưa xối xả trút xuống. Mọi người trong làng vui mừng khôn xiết. Nhờ có mưa, cây cối lại xanh tươi, mùa màng lại bội thu.
Vào mùa đông, tuyết rơi dày đặc, khiến cho nhiều người dân trong làng bị rét buốt. An lấy viên ngọc trắng tinh khôi ra và thầm đọc lời cầu nguyện. Ngay lập tức, trời trở nên ấm áp hơn, tuyết tan dần. Mọi người trong làng lại được sống trong ấm no, hạnh phúc.
Nhờ có bốn viên ngọc phép thuật, An đã giúp cho dân làng vượt qua mọi khó khăn, thiên tai. An được mọi người trong làng kính trọng và yêu mến.
An sống hạnh phúc bên dân làng và sử dụng bốn viên ngọc phép thuật một cách thông minh để giúp đỡ mọi người.
Kết thúc
Câu chuyện cổ tích “Sự tích bốn mùa” là một câu chuyện đẹp về lòng tốt và sự biết ơn. Câu chuyện cũng mang đến cho chúng ta bài học về việc sử dụng sức mạnh một cách có trách nhiệm để giúp đỡ mọi người.
Bài học đạo đức:
- Lòng tốt sẽ được đền đáp xứng đáng.
- Cần biết ơn những người đã giúp đỡ mình.
- Sử dụng sức mạnh một cách có trách nhiệm để giúp đỡ mọi người.